NẮNG THÁNG TƯ RỚT XUỐNG CHIỀU LĂN LÓC
NẮNG THÁNG TƯ RỚT XUỐNG CHIỀU LĂN LÓC
Nắng tháng tư rớt xuống chiều lăn lóc
Câu thơ tình mệt nhọc gẫy vần gieo
Tím hoa Xoan tím cả góc quê nghèo
Gió se sắt cheo leo vì mong đợi.
Bởi chúng ta vẫn còn xa vời vợi
Hoa Loa Kèn nghĩ ngợi trắng tinh khôi
Nửa tháng tư xuân đã sắp cạn rồi
Ồ có lẽ thời gian trôi nhanh quá.
Có phải chăng sắp chuyển sang mùa hạ
Phút giao mùa nghiêng ngả nắng tranh mưa
Lão thời gian dường như cũng dư thừa
Đem ngày tháng giỡn đùa trong khắc khoải.
Hai chúng ta hai kẻ khờ trót dại
Gom câu vần mê mải góp thành thơ
Rồi hằng đêm cứ mong ngóng đợi chờ
Lạc bước giữa cơn mơ dài nỗi nhớ.
Vốn vẫn biết đời người là duyên nợ
Sao ai còn…..
Trăn trở……
Vấn vương ai !


COMMENTS